Chàng sinh viên khiếm thị bán vé số nuôi ước mơ

Ngày đăng: 06/11/2013 - 1312 lượt đọc

Đôi mắt mù bẩm sinh, từ nhỏ Lê Minh Tâm đi bán vé số cùng những người anh mù của mình để kiếm sống. Ít ai biết, chàng trai đó hiện là sinh viên năm thứ nhất khoa Ngữ văn, Trường ĐH Sư phạm TPHCM.

Lê Minh Tâm sinh năm 1990, ở ấp Trường Phước, xã Trường Tây, huyện Hòa Thành, tỉnh Tây Ninh trong một gia đình có 11 người con. Trên Tâm, 4 người anh cũng bị mù, gia đình lại nghèo nên cuộc đời gắn liền với tấm vé số để mưu sinh.

Tâm may mắn hơn các anh khi năm lên 10 tuổi, tại địa phương mở Trung tâm học tập dành cho người khiếm thị nên em có cơ hội đến trường. Lên cấp 2, Tâm bắt đầu cuộc sống xa nhà khi chuyển lên TPHCM theo học tại Trường phổ thông đặc biệt Nguyễn Đình Chiểu (Q.10, TPHCM). Năm lên lớp 10 là một bước thay đổi lớn đối với Tâm khi em bước vào học hòa nhập với các bạn sáng mắt tại Trung tâm GDTX Chu Văn An (Q.5).

Việc học của Tâm khó khăn từ những những dòng chữ đầu tiên, hay khi muốn diễn tả về màu sắc, hình dáng vì phải tìm đủ cách để thể hiện. Nhưng ngay từ những ngày đầu đến trường, Tâm đã bộc lộ mình có khả năng học tập đặc biệt. Tâm học giỏi môn Toán, đam mê với môn Văn và kết quả học tập - kể cả khi học hòa nhập - Tâm luôn là một trong những học sinh dẫn đầu lớp.

Ngoài ra, để khẳng định mình tuy không thấy đường nhưng vẫn có thể học tập, sinh hoạt như bao người, Tâm tham gia rất nhiều hoạt động ở trường lớp. Trong những năm học phổ thông, Tâm được Quận đoàn 10 và Thành đoàn TPHCM trao tặng huy chương Thanh niên ưu tú làm theo lời Bác. Năm lớp 12, Tâm đạt giải nhì học sinh giỏi môn Văn cấp thành phố.

Bao nhiêu năm cắp sách đến trường cũng là từng đó quãng thời gian Lê Minh Tâm cùng vợ chồng anh hai (người anh cũng bị mù) đi bán vé số vào những ngày cuối tuần. Không chỉ bán ở TPHCM, Tâm còn đi bán ở nhiều tỉnh lân cận như Long An, Đồng Nai… để có tiền ăn học.

Tâm kể, có những lúc cuộc sống quá áp lực, lại nghe nhiều người nói “mù học hay không cũng vậy”, em cũng đã rơi vào khủng hoảng và nghĩ đến việc bỏ học đi làm. Nhưng khi về thăm bố mẹ, Tâm nhận ra rằng mình là một người mù là hy vọng của cả gia đình. Điều đó lại thôi thúc Tâm không được bỏ cuộc.

Sau khi tốt nghiệp bậc phổ thông, Tâm “chạm” được ngay đến ước mơ trở thành ông giáo khi thi đỗ khoa Ngữ văn, Trường ĐH Sư phạm TPHCM. Đôi lúc Tâm cũng chưa dám tin là sự thật, còn bố mẹ Tâm số phận gắn liền với cái nghèo, cái khổ thì đây chẳng khác nào là một trang mới trong cuộc đời của họ.

Tuy nhiên, quãng đường 4 năm đại học trước mắt của Tâm còn rất nhiều chông chênh. Học hết phổ thông, Tâm không được còn được sống tại trường Nguyễn Đình Chiểu mà phải ra ngoài thuê trọ. Và cũng như tất cả mọi sinh viên xa nhà, cậu phải đối diện với cuộc sống đắt đỏ ở thành phố. Chưa kể, Tâm phải thuê một mình một phòng vì với hoàn cảnh như Tâm rất khó tìm người ở chung. Bố mẹ Tâm ở quê đã lớn tuổi, việc kiếm đồng tiền để nuôi con ăn học ngày càng hạn chế.

Dù không dám nói trước mình có thể vượt qua những năm đại học hay không nhưng Tâm luôn lạc quan. Mới đây, Tâm được được nhận vào dạy đàn cho học sinh khiếm thị tại ngôi trường Nguyễn Đình Chiểu nơi cậu đã gắn bó từ lâu.

Cuối tuần, sau những giờ học và sinh hoạt ở trường, Tâm lại ôm cây đàn đi hát rong khắp mọi ngõ ngách tiếp tục tích cóp cho mình những đồng tiền để “nuôi” ước mơ thành ông giáo của mình. Trên những nẻo đường đó, có thể rất nhiều quay lưng lại hay có người thương tình mua giúp Tâm những tấm vé số nhưng có lẽ ít ai biết người mù đó là một sinh viên đại học.

Hoài Nam

Sưu tầm: Kỳ Thịnh